Cứ mỗi khi bạn sắp tiếp cận được manh mối hay yếu tố giải đố mới, y như rằng gã côn đồ này lại xuất hiện, ép bạn bỏ chạy ra xa khỏi mục tiêu chính hết lần này đến lần khác. Trong khi đó, những khoảnh khắc jump-scare trong trải nghiệm White Day: A Labyrinth Named School lại có dấu hiệu lạm dụng nhạc nền một cách không cần thiết. Kỳ thực, trò chơi đã làm quá tốt việc xây dựng cảm giác rùng rợn trong suốt trải nghiệm, đủ để tinh thần người chơi luôn trong tình trạng “căng như sợi dây đàn” mà không cần lạm dụng như trên.
Đó là nhờ vào sự kết hợp khá tốt giữa yếu tố nghe nhìn và những câu chuyện kể về bí mật của ngôi trường. Thần thái của cái nhân vật cũng thế khi luôn tạo cảm giác rờn rợn, kết hợp với hiệu ứng ánh sáng lúc mờ lúc tỏ và những âm thanh tiếng động vang vọng như tiếng bước chân trên mặt sàn hay tiếng mở cửa v.v… Tuy nhiên, nếu đã từng chơi phiên bản gốc đầu tiên, bạn sẽ nhận thấy phần xử lý âm thanh tiếng động có vài thay đổi làm giảm đi cảm giác sợ hãi. Đáng chú ý nhất là âm thanh bạn nghe nhiều nhất: tiếng bước chân.
Xem thêm:
https://www.diigo.com/item/note/8iwr4/0ntw?k=cb741342521d26f45442239c2ffd5cc4
Trong bản gốc năm 2001, tiếng bước chân trong White Day: A Labyrinth Named School khá lớn nhưng nghe có vẻ tự nhiên hơn. Trong bản làm lại này, tiếng động nói trên được thay thế bằng âm thanh khác “cục súc” hơn, nghe cứ như nhân vật chính mang giày cao gót hay tiếng búa gõ đinh vào mảnh gỗ vậy. Kỳ thực, mặc dù vẫn tạo cảm giác rùng rợn trong trải nghiệm, nhưng khâu âm thanh tiếng động trong bản làm lại này nghe kém đáng sợ hơn. Đơn cử như tiếng mưa, âm thanh mở và đóng cửa cùng rất nhiều nữa mà tôi không thể liệt kê hết.
Cách xử lý một số phân đoạn trong thiết kế game của bản làm lại cũng có phần kém hiệu quả trong việc tạo cảm giác “nổi da gà” cho người chơi so với game gốc. Nếu phiên bản gốc của White Day: A Labyrinth Named School khiến bạn sợ hãi 10 thì bản làm lại chỉ ở mức 6 đến 7 là cùng. Nói như vậy không có nghĩa là bản làm lại không đáng sợ, nhưng rõ ràng đội ngũ phát triển đã đi một bước cải lùi trong việc tái hiện cảm giác rùng rợn mà bản game gốc đã làm rất tốt. Quả là đáng tiếc.
Xem thêm:
https://go88mobi.blogspot.com/2021/09/an-interesting-journey-of-monsieur-paf.html
Mặt khác, khía cạnh điều khiển bằng tay cầm tốt hơn rất nhiều so với bản di động có nhiều tùy chọn điều khiển khác nhau. White Day: A Labyrinth Named School cũng khá đa dạng trong thiết lập độ khó và đi kèm với phần thưởng thú vị. Hoàn thành game trong mỗi độ khó sẽ thưởng cho người chơi một trang phục mới. Ngoài ra, trò chơi còn có khá nhiều trang phục dưới dạng DLC tính phí mà bạn có thể mua,
go88 bắn cá . Đáng chú ý, các bộ đồ tắm làm trải nghiệm trở nên kém đáng sợ hơn, nhưng lại biến gã bảo vệ trở nên “hết hồn chim én” hơn.
Sau cuối, White Day: A Labyrinth Named School mang đến một trải nghiệm kinh dị sinh tồn khá đáng sợ nhưng một số khía cạnh vẫn còn thua kém rất xa phiên bản gốc. Dù vậy, điểm cộng lớn nhất của trò chơi là câu chuyện kể ma mị nhuốm màu sắc tâm linh trong bối cảnh học đường và nhiều kết thúc khác nhau, tạo nên giá trị chơi lại khá cao. Nếu yêu thích cảm giác “rụng tim”, đây vẫn là cái tên khá đáng cân nhắc. Tuy nhiên, phiên bản này chưa thể vượt quá cái bóng quá lớn của “người anh em thiện lành” năm 2001
Trang chủ:
https://go88.mobi/